xitrum.petroleum Hội Viên Chính Thức
Tổng số bài gửi : 18 Reputation : -1 Join date : 30/06/2011 Age : 33 Đến từ : Bạch Hổ
| Tiêu đề: [Truyện] - Dầu Khí Diễn Nghĩa - Hồi thứ 2 :Kitôvani gặp được người hiền - Kết anh em, anh hùng tương ngộ Mon Jul 25, 2011 4:45 pm | |
| Lại nói, vừa trông thấy khách lạ mắt sang như sao băng, cằm vuông cương nghị, giọng nói sang sảng như chuông đồng. KITO biết ngay đó là hiền nhân mà thổ thần báo mộng. Bèn thân hành tới tận thềm đón rước, lại quát tả hữu bày tiệc, sai mang thứ rượu đăc biệt mang từ cố quốc sang. Rượu này đã ủ trong lò bất quái hơn ba vạn ngày lại có pha huyết của Kỳ lân chín đầu và mật của Kim quy ngàn năm tuổi. Rượu ấy trong đời chỉ được uống có một lần khi gặp người tri kỷ. Sĩ tốt còn chưa hiểu vì sao Kito lại trọng vọng người này đến thế, thì lại bàng hoàng vì khách lạ nói được thứ tiếng xì xồ còn nhanh hơn cả tiếng An Nam. Hỏi ra mới biết khách lạ họ Nguyễn tên Giao, sinh hạ ở vùng Bình Định. Cụ tổ 21 đời nhà Giao là Tổng đốc tôn thần nhà Nguyễn cầm quân trăm vạn dẹp lọan Chiêm Thành, mở mang bờ cõi xuống phía Nam. Sau thấy nơi đây phong cảnh hữu tình lại nhiều vượng khí nên dừng chân ở đây lập ra một chi họ Nguyễn. Vùng này núi không cao nhưng thanh nhã, nước không sâu mà trong suốt, đất không rộng nhưng bằng phẳng, rừng không lớn nhưng rậm rạp, vượn-hạc quấn quýt, thông trúc um tùm, ngắm mãi cả ngày không chán. Nơi đây có thứ quả lạ mà dân đen quen gọi quả dừa, nổi tiếng cả một vùng suốt từ sông Hằng qua Tây Tạng sang đến tận Java. Trai gái Bình Định không chỉ giỏi võ nghệ, múa roi đi quyền mà cũng rất tinh thông chữ nghĩa thánh hiền. Trong số môn đệ người An Nam của Kito có kẻ khi xưa đã biết tiếng Nguyễn Gao bèn nói nhỏ với Kito rằng khi xưa Giao chỉ thường giao du với hào kiệt nhiều nơi. Những người kia học hành rất chăm chỉ nhưng Giao chỉ xem qua những đọan cốt yếu, thường ngồi rung đùi ngâm vịnh rồi chỏ vào dám bạn bè mà nói rằng: Các anh sau này có làm quan thì chỉ làm đến thứ sử quận thú là cùng. Họ hỏi chí Nguyễn Giao thế nào thì Nguyễn Giao chỉ cười không nói, thường bàn những chuyện lấp bể dời non. Số ýt những người hiểu Nguyễn Giao đều cho rằng sự nghiệp sau này của Nguyễn Giao rồi sẽ như Khương Tử Nha làm nên cơ đồ 800 năm nhà Chu hay Trương Lương Tử Phòng làm nên cơ đồ 400 năm nhà Hán, còn sức học của Nguyễn Giao hư thực thế nào mà sau này thiên hạ gọi là Sĩ Giao, vì bao nhiêu học hàm học vị cao ngất chín tầng trời như Tiến sĩ, viện sĩ, Giao đều giành được cả thì sẽ nói đến sau này.
Nay hãy trở về với việc Kito trọng đãi Nguyễn Giao, sau 3 tuần rượu Kito dẫn Nguyễn Giao ra phía bìa rừng khoát tay chỉ một vùng rừng núi bao la mà rằng: Bây giờ bốn phương lọan lạc, thiên hạ rối ren, dân chúng An Nam làm than cơ cực, cuộc sống quê mùa. Nay tôi muốn cầu đảo hiền tài để chuyển xoay trời đất, chắp vá càn khôn, giúp dân An Nam tìm được vàng đen để mưu đồ cuộc thái bình, dám mong tiên sinh hết sức giúp đỡ. Nguyễn Giao từ tốn đáp: Giao tôi bấy lâu nương náu chốn quê mùa, chân quen lội bùn đạp nước, tay quen đan sợi tơ dừa, chểnh mảng việc đời, chỉ e cái chí của ngài Giao không theo kịp.
Kito lại nói: Đất An Nam lam sơn chướng khí thế này, kẻ nói được tiếng ngoại bang và hiểu được Kito tôi không quá 10 người, nếu tiên sinh không muốn giúp cho thì việc tìm kiếm vàng đen rồi sẽ thế nào? làm sao để đời sống dân đen thóat khỏi vòng mông muội. Thấy Kito rất thật lòng muốn giúp người An Nam Giao mới nhận lời nguyện giành trọng cuộc đời cho việc tìm kiếm vàng đen. Từ đó Kito đãi Nguyễn Giao vào hàng thượng khách, ăn cùng mâm, ngủ cùng một chiếu, bàn chuyện thiên hạ tối ngày.
Kito nói: “ Theo sách tháng hiền thì vàng đen dạng lỏng, là nước đái của rồng đất ngâm qua ngàn năm biến đổi mà ra. Kho vàng nằm sâu dưới đất của Diêm Vương. Hiềm vì đời sống An Nam còn khốn khó, cơm không đủ ăn mà lấy đâu ra cọc sắt dài ngàn trượng để cắm xuống đất tìm biết nơi nao có dấu vàng đen. Trong tay chúng ta chỉ có chiếc búa cùn, balo rách. Chẳng hay tiên sinh có mẹo mực thế nào, ta hãy cùng nhau viết ra một chữ xem ý có giống nhau không”.Đọan quát tả hữu mang cho Giao một thẻ tre và một bút lông ngỗng. bản thân Kito cũng dùng bút lông viết vào một thẻ. Khi mở ra đối chiếu với nhau thấy cả hai cùng ghi một chữ: “Khảo sát vùng rìa”.
Kito thất kinh, ngửa mặt lên trời than rằng: “ Sinh ra ta là bố mẹ ta nhưng hiểu được ta chỉ có Giao này”. Thấy gặp người chi kỷ hiểu rõ lòng mình, Kito muốn cùng Giao kết làm huynh đệ. Thế rồi hai người uống máu ăn thề cùng nhau kết nghĩa anh em. Hỏi ra mới biết Kito hơn tuổi nên được làm anh. Vì đã là huynh đệ nên Giao cũng nhận thêm cả họ của Kito và gọi là Kito Giao. Từ đó anh em Kito suốt ngày trên ngựa sắt U-óat đi khảo sát khắp vùng. Tài sản của nhà Kito chỉ có balo, một cặp la bàn, mấy chiếc đèn pin và vài chiếc búa. Anh em nhà Kito dãn quân vượt đèo lội suối, ăn uống đạm bạc như kẻ thảo dân. Nhiều khi quân lương không chi viện kịp phải uống nước suối, ăn quả rừng để sống qua ngày. Cánh quân của Giao đã dặt chân lên hầu khắp đất An Nam. Suốt một dải từ Nông Cống, Hoa Lư đến Móng cái, Ba Chẽ, Tiên Yên, vượt qua Tà Ô Sìn tới tận Mù Căng Chải. Tới đâu, quân của Giao cũng được dân đen chào đón vì họ cũng hy vọng tìm đựơc cvàng đen. Đến bây giờ trong dân gian có câu đồng giao rằng:
“Thiên hạ đồn lao xao Vàng đen dấu nới nào Muốn đi tìm cho được Hỏi Kitova Giao”
Đi tới đâu anh em Kito cũng đo vẽ địa hình lấy mẫu quặng đá về xem rồi đánh dấu trên tấm địa đồ. Họ dùng màu tím của hạt mồng tơi và màu vàng của củ nghệ để tô lên tấm bản đồ có màu xanh đỏ tím vàng, mà người đời sau còn gọi là bản đồ địa chất. Lại cũng cho ra tấm địa đồ có cái tên rất lạ tai là: “ Khoanh vùng triển vọng” theo đó đã chỉ rõ nơi nào có dấu vàng đen. Sau này hậu thế cứ theo đó mà tìm thế nào cũng thấy . Theo địa đồ của nhà Kito thì vàng đen cũng như nước chảy xuôi về biển, ắt hẳn tập trung ở mạn Thái Bình từ Tiền Hải tới Kiến Xương qua miệt Đông Quan mà chạy dài ra ngoài biển Bắc mà đời sau gọi đấy là bể Trần tích Sông Hồng. Vàng đen lại chảy dọc đất Quy Nhơn rồi về tập trung ở vùng Cửu Long, Bạch Hổ.
Sau khi đã hoàn tất địa đồ và làm dấu cho hậu thế có thể tìm được vàng đen, một bữa gió heo may về đem cái lạnh thấu xuống ccứ An Nam khiến Kito chạnh lòng nhớ xứ tuyết, muốn trở lại cố hương. Kito cho tập hợp quân sĩ nói với họ rằng: Sự nghiệp cho hậu thế Kito tôi đã làm gần xong, nay vì thương nhớ mẹ già cô đơn, chiếc bóng nên đành phải ra đi mong anh em hãy hết lòng vì sự nghiệp vàng đen để tên tuổi được ghi vào tờ lụa, đừng như Kito này hữu thủy vô trung. Nguyễn Giao buồn bã nói với Kito rằng: huynh đi lần này phương trời cách biệt biết bao giờ mới gặp được nhau, nói dọan hai hàng nước mắt đầm đìa chảy tràn như suối. Kito khuyên Giao nên cùng mình sang xứ tuyết đẻ mở rộng bang giao, học thêm chữ thánh hiền tu luyện cho đến ngày đắc đạo. Địa đồ đã lập xong rồi, việc hút vàng đen lên hãy để cho hậu thế. Nguyễn Giao cũng cho là phải, thế rồi hai anh em Kito cưỡi chim sắt, xé gió bay lên trời trở về xứ tuyết. Nói về công lao anh em nhà Kito người đời sau có thơ rằng:
Trong tay vài dụng cụ đơn sơ Hào kiệt dưng lên một cơ đồ Vàng đen khai thác tuôn như suối Công ây là nhờ họ Kito Không biết hậu thế có tìm đựơc vàng đen và Giao có đắc đạo hay không xem hồi sau sẽ
| |
|